Ghê tởm. Hôi hám. Không, nó còn vượt xa cái mức đó nữa. Tôi lớn lên trong gia đình chỉ có mẹ. Mẹ đã vất vả nuôi tôi khôn lớn đến bây giờ. Tôi yêu mẹ vô cùng. Vì thế, khi nghe mẹ tìm được người tái hôn, dù trong lòng thấy sốc khi được giới thiệu, tôi vẫn cố chấp nhận. Nhưng ông bố dượng… không, cái gã đó, lại nhìn tôi – một nữ sinh – bằng ánh mắt dâm dục, như thể liếm láp từng đường nét trên cơ thể tôi. Ước gì chỉ dừng lại ở ánh mắt thôi thì tốt biết mấy. Nhưng không, trên đường từ trường về nhà, dưới cơn mưa làm ướt đẫm cơ thể, gã đã lao vào tôi, ngấu nghiến từng centimet trên người, trên khuôn mặt tôi. Tôi kinh tởm. Tôi chỉ muốn chết đi. Nhưng điều khiến tôi đau đớn và hối hận nhất chính là cơ thể tôi lại phản ứng với những hành vi bệnh hoạn của gã, lần đầu tiên khiến tôi cảm nhận được cái gọi là “phụ nữ” trong tủi nhục.